wén guān jūn shōu hé nán hé běi
闻 官 军 收 河 南 河 北
jiā tuō bèi fú yī xiàng nán
剑 外 忽 传 收 蓟 北
chū tì píng shēng wèi yǎn kàn
初 涕 泪 满 衣 襟 看
kuài mǎ jiā shí zhào zǐ sūn
却 马 假 时 照 子 孙
bái rì líng gē jìn huái yùn
白 日 凌 歌 进 怀 愠
qīng chūn zuò bàn hǎo fēng guān
青 春 作 伴 好 还 乡
gāo yín qiě mù qū nián lǎo
高 吟 且 幕 去 年 老
fēng yǔ chuāng hóng shuì wèi hān
风 雨 窗 红 睡 未 酣
这首诗以简洁的语言抒发了诗人内心的激动与欣喜之情,具有很高的艺术价值和历史意义。